webnovel

Chương 147: Ngài Cố thân mến

Redakteur: Nguyetmai

Nói ra mất rồi, những ba mươi sáu ngàn...

Hoắc Vi Vũ ôm đầu gối ngồi trên giường, vắt óc suy nghĩ tìm cách xoay xở, mắt lại ầng ậng nước.

Cô không muốn anh Cả, anh Hai biết được tình cảnh của mình, sợ họ lo lắng, nên không thể mở mồm xin hai anh giúp được. Cô càng không muốn những kẻ có quan hệ chẳng tốt đẹp gì với mình biết đến ba mươi sáu ngàn cô cũng không có, sợ họ cười nhạo, giẫm đạp lên lòng tự tôn và kiêu hãnh của cô. Người quen xã giao thì cô ngại không dám hỏi xin giúp đỡ. Ngẫm đi ngẫm lại, dường như chẳng ai có thể cho cô vay tiền cả.

Hoắc Vi Vũ, sao đời mày lại bi đát đến thế này!

Đúng lúc đó, cửa mở ra, Cố Hạo Đình bước vào, gương mặt vẫn nghiêm nghị, thân hình vẫn cao lớn thẳng tắp như mọi khi. Ánh chiều tà đỏ hồng ngoài khung cửa sổ phía sau phủ lên người hắn một vầng sáng rạng ngời đến lạ.

Gesperrtes Kapitel

Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com