Nhưng vì đắt mà bỏ cuộc không mua những tài liệu này sao?
Đương nhiên không! Dù lại trở thành nghèo rớt mồng tơi, chỉ cần trở nên mạnh mẽ thì cũng đáng giá.
Nhưng mà, hiển nhiên chuyện người khác định giá bao nhiêu thì mình đưa bấy nhiêu - không phải phong cách của Đường Lăng, còn phải trả giá chứ.
Nếu lão giả là quản lí thì đương nhiên cũng khôn khéo.
Sau khi Đường Lăng dùng hết mọi thủ đoạn, cuối cùng dùng 700 đồng Hắc Hải, lấy được đoạn xương hổ, cộng thêm cái răng vô dụng kia.
Từ đầu tới cuối, Đường Lăng không để lộ bất kỳ sơ hở nào, làm người ta cho là cậu chỉ không cam lòng mua đắt thế, nhất định phải mua rẻ cái răng kia mới chịu được.
Cái răng kia, nếu đến cả cửa hàng cảng Hắc Ám cũng không nghiên cứu ra là quái gì, càng không phát hiện ra điểm đặc thù, giữ lại cũng không có tác dụng, có thể được giá này bán cho Đường Lăng thì cũng chấp nhận được.
Kế đó, là vật phẩm khác Đường Lăng yêu cầu.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com