Cơ Vô Ưu cầm một quân cờ trong tay: "Bên chỗ con nhóc nhà Nạp Lan… cũng đến lúc ra tay được rồi đấy."
"Chỗ con bé đó…" Người đàn ông áo đen đáp lời. "Phải cẩn thận với cửa hàng nhỏ kia, chỗ ấy cũng không phải đèn cạn dầu đâu."
"Đó là sát thủ do tôi đích thân dạy dỗ." Cơ Vô Ưu nói. "Sẽ không làm trò trước mặt người ta, để bọn họ có lòng phòng bị trước giống Nạp Lan Ảnh đâu."
"Tôi sai bọn họ đóng giả thành võ giả bình thường, trà trộn vào trong tiệm. Nghe nói, một khi đã sử dụng pháp khí của cửa tiệm này thì sẽ say mê, chìm đắm vào trong đó. Ông cảm thấy con nhóc đó sẽ phòng bị được sao?"
"Không tồi!" Khóe miệng người áo đen để lộ ra một nét cười lạnh. "Có đôi khi, nơi càng tự cho là an toàn, lại càng là nơi dễ chôn vùi mạng mình!"
…
Hôm nay Cơ Vũ vừa mới tới tiệm, ông đưa theo cả vị thái giám già là Vu công công.
"Lão gia… cẩn thận một chút!" Vu công công bỗng cả kinh. "Lão nô cảm thấy, ánh mắt của mấy tên kia có gì đó bất thường."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com