Cô nói: "Như thế này không ổn, ba người chúng ta cùng chạy e rằng không chạy nổi, ta dẫn bọn chúng đi trước, biểu tỷ bảo trọng!"
Mạnh Lượng vừa chạy vừa phát cáu: "Ngươi coi ta là miếng mồi dụ bọn chúng đấy hả?"
Khương Bồng Cơ cười nói: "Mạnh Lượng biểu ca ngu lâu như vậy không ngờ trước lúc chết lại thông minh ra!"
Cái gì?
Mạnh Lượng kinh hoảng, đúng lúc này cả ba người chạy vào một con hẻm nhỏ nồng nặc mùi hôi thối. Hắn ta cảm giác được có cái gì đó không đúng nhưng chỉ nhìn thấy Khương Bồng Cơ giơ tay lên đánh mạnh về phía gáy hắn.
Đau đớn ập đến, trước mắt Mạnh Lượng cũng bị bóng đen bao trùm, hắn ta nhanh chóng rơi vào trạng thái mơ hồ. Trước khi mất ý thức hoàn toàn, hắn ta lờ mờ cảm giác được cổ họng mình đau rát, đau đến nỗi cả cơ thể hắn ta co giật.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com