webnovel

Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Vì sự bất cẩn của những kẻ mà Kiều Ôn Noãn thuê, Cảnh Hảo Hảo bị đưa nhầm vào phòng của Lương Thần tại khách sạn Tứ Quý và bị mất đi sự trong trắng. Để bảo vệ Thẩm Lương Niên và tình yêu suốt 10 năm của mình, Cảnh Hảo Hảo buộc phải nhẫn nhịn ở bên cạnh Lương Thần mà không hay biết về mối quan hệ vụng trộm suốt 2 năm của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn. Mặc dù cố chấp không chịu thừa nhận nhưng Lương Thần không thể ngờ được càng ngày anh càng yêu Cảnh Hảo Hảo nhiều tới mức không thể sống thiếu cô, bỏ qua tất cả sự ngạo mạn, lạnh lùng vốn có mà quan tâm, yêu thương cô. Trong khi đó, Cảnh Hảo Hảo vẫn một lòng hướng về Thẩm Lương Niên và ngày đêm nghĩ cách thoát khỏi sự ràng buộc của Lương Thần. Cho tới khi sự thật về mối quan hệ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn tình cờ bị phát giác, thế giới vốn chỉ xoay quanh một người đàn ông gắn bó suốt quãng đời nghèo khó của Cảnh Hảo Hảo bị vỡ vụn. Kiều Ôn Noãn mất đi sự nghiệp nhưng vẫn tiếp tục đeo bám Thẩm Lương Niên trong khi anh phát hiện mình bị ung thư dạ dày và không nói cho ai biết. Trải qua bao biến cố, Cảnh Hảo Hảo không ngờ rằng tình cảm dành cho Lương Thần cũng bắt đầu len lỏi trong cô. Tuy vậy, hết lần này tới lần khác, hạnh phúc tưởng đã chạm tới lại tuột mất, Cảnh Hảo Hảo biến mất trước đám cưới ba ngày. Lương Thần tuyên bố, nếu không phải là Cảnh Hảo Hảo thì sẽ không cưới bất kỳ ai khác và âm thầm tìm kiếm, chờ đợi cô. Những âm mưu, những toan tính, sự trắc trở, sự đau đớn, trả giá… chuyện tình của Lương Thần – Cảnh Hảo Hảo – Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn rồi sẽ ra sao? Mời quý độc giả theo dõi những phần tiếp theo của “Nhân gian của anh là em”.

Ye Fei Ye · Urban
Zu wenig Bewertungen
817 Chs

Chương 379: Đã tổn thương rồi, không thể tha thứ (4)

Redakteur: Nguyetmai

"Nếu như anh không cần tình yêu này nữa

Nếu anh thật sự muốn từ bỏ, xin anh hãy nhanh lên

Em không bao giờ muốn ép buộc anh ở lại bên cạnh mình cả đời."

Bầu trời đêm của thành phố Giang Sơn lấp lấp lánh ánh sao, cô tựa như nhìn thấy mình của thời niên thiếu, mặc quần áo cũ rách, đứng ở cổng trấn nhỏ dưới bầu trời nhá nhem tối, đợi Thẩm Lương Niên ở thành phố nghỉ phép về nhà.

Buổi tối, ở trấn nhỏ không có ánh đèn sáng rực như thành phố Giang Sơn, trên con đường nhỏ tối om, ánh trăng sáng vằng vặc, anh và cô một trước một sau lặng lẽ bước đi.

Lúc đó, khuôn mặt cả hai người đều non nớt, anh vẫn chưa có dáng vẻ chững chạc như bây giờ, đường đi gồ ghề, có vài vũng nước đọng lớn, cô không bước qua được, anh bèn nắm tay dẫn cô đi, đầu ngón tay hai người chạm vào nhau, mặt anh liền ửng đỏ.

Quá khứ đẹp đẽ đến thế, tuổi trẻ bồng bột, khoảng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời, cuối cùng lại có kết cục bi thảm đến vậy.

Gesperrtes Kapitel

Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com