Nhưng chỉ thấy Bạc Dạ Bạch, thân là đương sự, nhưng lại vô cùng bình tĩnh, không có những cảm xúc tiêu cực như khung hoảng, sợ hãi, thất thố.
Phản ứng của anh, giống như đã nhìn quen rồi, rõ ràng tình huống này đã không phải một sớm một chiều.
"Tình trạng này của anh đã bao lâu rồi?"
Bạch Tư Ẩn kìm nén suy nghĩ trong lòng, nhịn không được mà hỏi.
Sau đó trong đầu anh ta không ngừng quẩn quanh mấy hình ảnh vừa rồi: "Sở dĩ, anh dùng lời nói tổn thương người khác, liên tiếp ép Vi Nhi, là vì không muốn... Để cho cô ấy biết, bệnh tình của anh đã trở nên nguy kịch?"
Nghe suy đoán này, Bạc Dạ Bạch rất không dễ gì mới ngừng ho ra máu, nhìn máu tươi nhiễm bẩn gối ôm, đáy mắt khẽ động.
Chợt, như có chút bất đắc dĩ, anh thả gối ôm về, tiện thể cầm lấy khăn tay.
Nhưng vị trí đặt khăn tay lại ở ngay chỗ của Bạch Tư Ẩn.
Không hiểu sao, Bạch Tư Ẩn đã đi trước một bước, giúp anh lấy khăn tay, sau đó đặt vào tay anh.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com