Thấy thế, trên gương mặt như tranh vẽ của Bạc Dạ Bạch, đuôi mắt anh khẽ nhíu lại, giơ tay kéo tay cô, đặt ở trên vạt áo tắm của mình để cô cầm lấy dây áo tắm:
"Đại tiểu thư, kéo ra đi."
Nói xong, anh nắm lấy tay cô, khẽ kéo một cái.
Nháy mắt, vạt áo trên người tản ra hai bên, giống như giải phóng cho sắc đẹp.
"Hiện tại, em có thể tiếp tục."
Bạc Dạ Bạch rủ lông mi xuống, khẽ nói xong, tư thế như tùy ý cô muốn làm gì cũng được.
Chỉ thấy cô lùi về sau một bước, đôi mắt lập tức trừng lớn, đôi con ngươi co rút lại, cả người ngẩn ngơ thật lâu.
Bên dưới lớp áo tắm của anh, thân hình gần như hoàn mỹ không chút tỳ vết, rơi vào trong mắt cô, khiến thị giác cô bị kích thích không nhỏ.
Ai nói, chỉ có phụ nữ mới dễ nhìn, mê người, hoàn mỹ.
Trước mắt, từ trên xuống dưới của người đàn ông này làm cho người ta cảm thấy, đây chính là một hồi thịnh yến, khiến người ta khó có thể tự kiềm chế bản thân mà sinh lòng sùng bái.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com