Bỗng nhiên, truyền ra một tiếng nói như thế làm Trì Vi lập tức ngơ ngẩn.
Cúi đầu nhìn, đúng lúc sa vào ánh mắt quen thuộc của Bạc Dạ Bạch: "Anh đã tỉnh?"
Bạc Dạ Bạch xuyên thấu qua tầm nhìn mờ mịt, liếc nhìn cô gái nửa tỉnh nửa say: "Ừ, tỉnh."
Nói xong, ánh mắt lại dời đi, rơi lên trên người mình, nhìn kỹ tình hình trước mắt.
Chỉ thấy một tay của cô còn đang đấu tranh, một tay kia cũng không an phận ma sát, không ngừng lộn xộn qua lại.
Dần dần, làm nổi lên một ít tâm tư không nên có.
Cho tới bây giờ, anh không hề coi trọng chuyện tình cảm nam nữ.
Thậm chí, trước khi gặp Trì Vi, chưa bao giờ muốn đụng vào.
Mặc dù sau này, lần đầu chạm vào Trì Vi, hưởng qua tư vị kia, tuy rằng cảm giác khá tốt, nhưng cũng chưa từng nghiện ngay lập tức, bị nắm trong lòng bàn tay.
Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào.
Khát vọng đối với cô, từng chút từng chút tăng lên, cho đến khi đạt đến... Nông nỗi không thể khống chế!
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com