Nghe xong câu nói của Bạch lão gia tử Bạch Tư Khiêm như phát dại hoàn toàn, hắn đưa một tay chỉ thẳng vảo mặt ông ấy và nói:
"Lão già đáng chết, đáng ra ông nên chết sớm! Ông chết đi, Bạch Gia này sẽ là của ta, ông sống lâu để làm gì!"
Không ai ngờ rằng, một Bạch Tư Khiêm xưa nay ôn hòa, hiếu thuận, lương thiện lại phát điên đến như vậy, chỉ nhìn thôi lòng người ai cũng thấy run sợ.
Khuôn mặt Bạch lão gia tử lập tức tối sầm lại, chỉ là vào lúc này rồi, ông cũng không mảy may để ý nữa.
Nhưng có thể nhìn ra được, với sắc mặt kinh tởm của mình, những câu nói vào lúc này của Bạch Tư Khiêm không phải do thuận miệng mà chính là xuất phát từ nội tâm của hắn!
Không dừng lại ở đó, chiếc cằm sít chặt lộ gân xanh và nói:
" Trì Vi xấu xa ghê tởm, được ta chạm vào là vinh hạnh của cô ta! Loại phụ nữ thấp kém như vậy ngoài kia vô số, dựa vào cái gì mà từ chối ta. Để xem ta có giết nó đi không?"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com