"Bạch Tư Ẩn, đây là con của tôi, không có quan hệ gì với anh."
Vừa đúng lúc này Bạc Dạ Bạch mở miệng nhắc nhở, lời nói rất nghiêm túc.
Theo bản năng Bạch Tư Ẩn giữ khuôn mặt lạnh lùng, giọng nói có chút thăm dò: "Xì, là con trai của anh, nhưng rõ ràng… anh đâu thích nó. Nếu như đứa bé biết cha nó không hề mong chờ sự ra đời của nó thì thương tâm cỡ nào."
Nói xong lời này Bạch Tư Ẩn nhận thấy bản thân không tự chủ được nữa, tâm trí có chút rối loạn.
Năm đó mẹ mình kết hợp với bà nội, tính kế cha, mới có sự ra đời của mình… Dù cho hiện tại ông ấy chấp nhận mình nhưng mọi thứ bắt đầu từ đâu đây?
Nếu như không phải vì sự tồn tại của mình có lẽ cha đã cùng Thanh Thu a di đi con đường khác. Không thể ngừng nghĩ xem, đối với mình ban đầu… phụ thân dành tình cảm gì.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com