Xe taxi dừng trước mặt nhóm người, An Quý Xuyên nói: "Hiệu trưởng Sở đúng không? Xe đến rồi, anh có thể đi."
Sở Dật Phong nhìn người đang đứng bên xe, ánh mắt hai người chạm nhau, ngấm ngầm giao tranh.
Sở Dật Phong có thể nhìn ra được trong ánh mắt của An Quý Xuyên có một loại ý thù địch.
Bây giờ Sở Dật Phong không muốn để một mình Tiết Nhã Đình ở lại đây, anh ta mượn cớ: "Không gấp, tôi có thể chờ thêm lát nữa, đợi cảnh sát giao thông tới."
"Vậy làm phiền Hiệu trưởng Sở rồi, chúng tôi đi trước."
An Quý Xuyên định lên xe, nhưng thấy chỉ có mỗi một mình mình, bèn kéo cả Tiết Nhã Đình, đưa cô vào ghế sau, còn bản thân anh ta cũng ngồi vào bên cạnh, bảo tài xế lái xe đi.
Chỉ còn lại một mình Sở Dật Phong ở lại, với một đống ngổn ngang thế này. Trong nháy mắt đối phương đã đưa Tiết Nhã Đình đi, còn để lại hai chiếc xe cho anh ta xử lý.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com