webnovel
avataravatar

C37: Mật Ngọt Mật Đắng

c37

QUAY TRỞ VỀ THỜI ĐIỂM HIỆN TẠI (chap4)

[10 Năm Sau]

...

"Đệ đang làm gì vậy, ta thực sự bất ngờ đấy." Y Nguyệt đứng lên, lấy lại dáng vẻ bình tĩnh.

Triệu Tú không trả lời chỉ nhìn cô mà cười, cô lại nói tiếp: "Trong suốt 10 năm qua chẳng lẽ có bao nhiêu phi tần, cung nữ ở đây mà đệ không kết nạp thê thiếp cho mình sao?"

"Ta thực sự không quan tâm chuyện đó, trong 10 năm qua ta chỉ nhớ đến tỷ thôi."

...

Y Nguyệt nhíu mày, cô nhìn Triệu Tú với ánh mắt kỳ lạ, trong lòng sinh cảm giác dè chừng. Ánh mắt cậu ta khiến cô không thể hiểu được, như chứa chằng chịt những bí mật và ý định không thể đoán trước. Không muốn nói gì thêm nhiều mà đi về phủ.

Phủ Hoàng Quý Phi trang hoàng lộng lẫy nhưng Y Nguyệt chỉ thấy cô đơn lạnh lẽo cùng nỗi đau mất mát không thể kể xiết. Cô nhớ lại các em cô Ân Hoà thì đã mất rồi, còn Kỳ Anh thì vẫn chưa thể tìm thấy, lại càng lạ lẫm và bối rối hơn trước nụ hôn bất ngờ khi nãy của Triệu Tú. Cảm giác môi cậu ta trên môi cô vẫn còn ấn hằn trong tâm trí, khiến cô không thể nào quên được.

Y Nguyệt nằm trên giường, ánh trăng lọt qua cửa sổ chiếu vào phòng, rọi lên khuôn mặt cô một vẻ buồn bã. Cô nhắm mắt lại, tâm trí chìm vào những ký ức về quá khứ. Mười năm qua, cô đã sống một cuộc sống bình yên ở ngoài cung thành, xa lời ồn ào của triều đình, xa những âm mưu và nguy hiểm. Nhưng giờ đây, cô lại phải trở về nơi đầy rẫy những điều không mong muốn.

Bỗng từ ngoài nghe tiếng gọi cửa, là Triệu Tú, cậu ta còn định đến đây làm gì nữa?

"Hoàng tỷ, ta vẫn đang nói chuyện với tỷ mà sao tỷ đã bỏ đi rồi? Triệu Tú nói với giọng nói ngọt ngào

"Ta cảm thấy mệt rồi, ta muốn đi ngủ. Có chuyện gì để mai nói tiếp" Y Nguyệt nói với giọng nói mềm mềm, có chút ngái ngủ

"Vậy à, ta cũng ngủ cùng với tỷ có được không?" Triệu Tú bắt đầu nài nỉ,

Y Nguyệt nhíu mày, dù nó là em trai cô thì nam nữ đêm ngủ chung 1 giường nghe là đã thấy không ổn, đã vậy còn là Triệu Tú, lại càng không ổn!

"Không được, ta cần nghỉ ngơi một mình." Y Nguyệt lạnh lùng từ chối.

"Hoàng tỷ, chúng ta đã hơn 10 năm xa cách rồi, ta đã ở trong cung 1 mình giờ chỉ còn duy nhất mình Hoàng tỷ là người thân cuối cùng của ta, không lẽ giờ tỷ cũng muốn lạnh nhạt với ta sao?" Triệu Tú nói với giọng nói buồn bã, khiến cô cũng phải cảm thấy xấu hổ.

Nghe những lời nói mềm ngọt này Y Nguyệt lại cảm thấy trong lòng có chút lay động, hết cách, cậu ấy đã nói như vậy thì cô cũng đành chịu thua.

"Được rồi, nhưng đệ phải ngoan ngoãn ngủ, không được làm phiền ta." Y Nguyệt miễn cưỡng đồng ý rồi đi vào trong, cô không muốn phải đối mặt với ánh mắt kỳ lạ của cậu ta nữa.

Triệu Tú mỉm cười rạng rỡ, ánh mắt cậu ta long lanh như chứa cả bầu trời sao, cậu nhanh chóng chui vào giường cùng Y Nguyệt. Y Nguyệt thở dài, cô cố gắng nhắm mắt ngủ nhưng lại loay hoay chả thể vào giấc nổi. Cảm giác lạ lẫm, không quen thuộc với sự hiện diện của Triệu Tú bên cạnh khiến cô không thể nào chìm vào giấc ngủ.

Được một lúc, Y Nguyệt bắt đầu cảm nhận được có cánh tay đang ôm mình từ sau. Cánh tay ấm áp, mềm mại, nhẹ nhàng vòng quanh eo cô. Cảm giác đó khiến cô giật mình, cô khẽ xoay người, nhìn thấy Triệu Tú đang ngủ say sưa, ánh trăng rọi lên khuôn mặt cậu ta tạo nên một vẻ đẹp thanh thần.

Y Nguyệt hơi bực mình, cô nhẹ nhàng đẩy tay cậu ta ra. "Đệ cứ ôm như vậy làm sao mà ta ngủ được!"

Triệu Tú bị đẩy ra lại tiếp tục ôm chặt hơn, giọng cậu ta ngái ngủ như muốn nói lên sự yêu thương và mong muốn sự an ủi của cô: "Nhưng nếu không ôm tỷ thì ta sẽ ko ngủ được."

"Đệ mấy tuổi rồi?!" Y Nguyệt nhíu mày, trong lòng đã thập phần lo lắng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.

"Đệ đừng làm phiền ta nữa." Y Nguyệt nói, giọng cô bắt đầu mang theo sự bực tức.

Triệu Tú cười khẽ, giọng cậu ta dịu dàng như muốn tan chảy cả lòng cô: "Đệ chỉ muốn ôm Hoàng tỷ ngủ thôi mà."

Y Nguyệt cảm thấy bất an, cô không thích cảm giác bị ôm chặt như vậy. Cơ thể cô bắt đầu run rẩy, ánh mắt cô lo lắng nhìn về phía Triệu Tú.

Y Nguyệt chưa kịp hoàn hồn, cảm giác có một bàn tay nóng rực đang mân mê sờ soạng lên ngực mình, làm cô giật mình tỉnh giấc. Cô nhíu mày, ánh mắt đầy tức giận nhìn về phía Triệu Tú.

"Triệu Tú, đệ đang làm cái gì? Đệ có biết mình đang chạm vào đâu không vậy?!" Giọng Y Nguyệt run run, mang theo sự tức giận và hoảng sợ.

Bàn tay kia không hề dừng lại mà còn bóp lấy ngực cô, không quên nhào nắn. Y Nguyệt tức đến muốn nghẹn, bàn tay càng nắm chặt vào tóc cậu ta hơn, tay kia cố gỡ tay Triệu Tú ra khỏi người mình.

Triệu Tú cong cong môi lên cười, ánh mắt cậu ta đầy sự tinh nghịch và ham muốn, bất ngờ liếm nhẹ lướt qua cổ Y Nguyệt. Cô giật mình kêu lên 1 tiếng "A?"

Một bàn tay khác của Triệu Tú bất ngờ di chuyển từ eo xuống phía dưới, tay len lỏi qua lớp váy y phục vào trong, chạm tay di chuyển vào phía dưới thấy ẩm ướt.

Y Nguyệt lúc này đã tức giận, cô dướn chân lên đá mạnh về đằng sau, nhưng ai ngờ chân vừa đá tới nơi thì bị chặn, cậu ta nắm vào cẳng chân cô kéo lên, phía sau bị cậu ta dùng răng nanh cắn vào cổ. Chân cậu ta quàng lên chân cô, trói chặt khiến Y Nguyệt không tài nào nhúc nhích nổi.

Y Nguyệt dơ tay đang nắm tóc Triệu Tú lên đập đập vào đầu cậu ta xối xả. Nhưng vẫn chả có gì xảy ra cả, lại còn cảm thấy có vật nóng gì đang chạm vào mông mình. Cô cảm thấy khó chịu, như có 1 ngọn lửa đang bùng cháy trong cơ thể cô.

Triệu Tú cười nhẹ, thì thầm vào tai Y Nguyệt, cậu ta ngọt ngào: "Tỷ đang có phản ứng, tỷ cảm thấy sướng khi ta chạm vào tỷ sao?"

Y Nguyệt thở khó khăn, quay đầu lại phía sau cậu ta quát: "Đừng có nói nh-"

Lời còn chưa nói xong thì lại tiếp tục bị cậu ta đặt môi mình lên môi cô, cuốn lấy đầu lưỡi. Y Nguyệt nhíu mày, muốn hét lên nhưng không thể nói được, chỉ có thể phát ra vài tiếng "ưm, ưm". Nước bọt họ hòa quyện vào nhau, lưỡi đảo qua đảo lại, càng lúc càng hôn sâu hơn, đầu óc Y Nguyệt thực sự mù hỗn loạn lên rồi. Cảm giác môi cậu ta trên môi cô rất ấm áp, như muốn hòa tan cả hai vào làm một

Bên dưới cậu ta liên tục cọ xát vật nóng của cậu ta vào chỗ nhạy cảm của cô. Y Nguyệt có nằm mơ cũng chưa bao giờ có thể tưởng tượng ra nổi mình đang bị em trai hôn, sờ soạng đến điên dại như vậy.

Triệu Tú vén nhẹ bộ y phục của Y Nguyệt ra, chẳng mấy chốc đã lộ ra cả bộ ngực trắng nõn, da dẻ hồng hào, cơ thể hớp hồn hấp dẫn nhìn đến muốn nóng cả mắt. Cậu ta nhìn cô với sự ham muốn, như muốn nuốt chửng cô ngay lúc này.

Y Nguyệt bắt đầu cảm thấy có dự cảm không lành, cô cắn chặt môi.

Triệu Tú không hôn môi nữa mà hôn xuống cổ xuống xương quai xanh, xuống vai rồi xuống đến ngực, tay cũng vẫn không ngừng vuốt ve lấy chân cô. Cậu ta hôn Y Nguyệt với sự nồng nhiệt và ham muốn, như muốn ghi dấu ấn của mình lên cơ thể Y Nguyệt.

Y Nguyệt lúc này mới cảm nhận có thứ gì đó đang dần tiến vào bên trong mình, mắt cô mở to đồng tử co rút, toàn bộ thế giới như đang quay cuồng.

"Ng-Ngươi, ngươi dám...!"

Y Nguyệt dùng 2 tay gắng sức đẩy cậu ta ra, nhưng càng cố đẩy thì chỉ càng khiến cậu càng tiến vào sâu hơn. Cơ thể cô bắt đầu run rẩy, như muốn tan chảy vào lòng đất

"Dừng, dừng lại ngay!! Ta là Hoàng tỷ, tỷ tỷ của ngươi!! Mau dừng lại!!" Y Nguyệt kêu la lên, tuyệt vọng cầu khẩn trong sự bất lực

Lời nói này hoàn toàn vô dụng, nhưng vào khoảnh khắc này lúc nào người ta cũng chỉ biết nói như vậy. Nước mắt cô giàn giụa, Triệu Tú cúi xuống hôn chặt lên môi cô, rồi hôn mắt, hôn tóc.

Phía dưới bắt đầu di chuyển không ngừng, tạo nên những âm thanh dâm dục đến ngượng mặt. Cơ thể Y Nguyệt nóng rát, mệt mỏi, không cử động nổi, dần dần miệng cô cũng bắt đầu phát lên những âm thanh rên rỉ, như muốn gào thét lên sự đau đớn và bất lực của mình.

"Hoàng tỷ, hoàng tỷ thật đẹp khi ở hoàn cảnh như vậy. Nó khiến ta hưng phấn mỗi khi nghĩ đến tỷ" Triệu Tú thì thầm vào tai cô, môi còn cắn mút lấy vành tai cô, giọng cậu ta trầm trầm gợi cảm

"Ah, không....Ngươi mau rút nó ra đi" Y Nguyệt gằn giọng, mắt cô đầy nước mắt, van xin cậu ta dừng lại.

"Y Nguyệt, ta đã luôn đợi được làm như vậy với tỷ từ lâu rồi" Triệu Tú vừa cười vừa nhỏ nhẹ, ánh mắt cậu ta nhìn cô với sự thỏa mãn và hưng phấn.

"Thằng nhóc này..!! Từ trước đến giờ ngươi đã luôn nhìn ta bằng ánh mắt gì thế hả?!" Y Nguyệt quát lên, đầy tức giận và tuyệt vọng.

Cơ thể Y Nguyệt mềm nhũn, run run, đầu gục xuống gối, tay vò nát nhàu miếng ga trải giường, như muốn bấu víu vào cái gì đó để giữ lại được sự tỉnh táo. Cô nhắm chặt mắt lại, nước mắt không kìm được lại rơi xuống, chả mấy chốc bên dưới cũng cảm nhận sự ướt át.

Đầu óc cô hỗn loạn ko nhận thức rõ nữa, Triệu Tú cúi đầu xuống gần Y Nguyệt, hơi thở nóng hổi phả vào tai cô khiến gương mặt cô cũng đỏ theo.

Bỗng Y Nguyệt cảm nhận có 1 thứ nóng như nước sôi chảy ngập vào trong cơ thể cô, tràn ngập mọi ngóc ngách. Cô ngóc đầu dậy, tay vò vò cào cào giãy giụa xô tầm chăn như điên rồi cuối cùng kiệt sức nằm sập xuống. Triệu Tú cũng cúi xuống ôm chặt cô lại. Miệng còn cứ gọi tên cô "Y Nguyệt, Y Nguyệt,..." miên man

Y Nguyệt giống như ko nghe thấy, mắt tối sầm, tâm trí không biết đã ngất đi từ lúc nào. Quả nhiên cô đã sai khi đồng ý cho cậu ta vào đây ngủ cùng.

Nächstes Kapitel