Thời Sênh rời khỏi căn phòng, chuẩn bị đi xuống dưới.
Vừa đi đến thang máy, thì cửa thang máy đã mở ra, Thời Sênh nhìn cảnh tượng nóng bỏng bên trong, nhếch mép.
"Con trai, củi khô bén lửa thì cũng không cần phải ở chỗ công cộng thế này chứ."
Thực ra cũng chẳng nóng bỏng mấy, chỉ là hai người ôm hôn mà thôi, thế nên sau khi cửa thang máy mở ra, Lãnh Viêm và Anh Túc liền buông nhau ra.
Lãnh Viêm nhìn Thời Sênh, ánh mắt sắc lạnh, người phụ nữ này sao lại ở đây?
Anh Túc cảnh giác nhìn Thời Sênh, bất giác ôm lấy tay Lãnh Viêm.
"Nhan Miên." Lãnh Viêm gằn giọng gọi tên cô, cứ như chỉ bằng cách gọi tên, là có thể ăn tươi nuốt sống cô ngay được.
"Con trai" Thời Sênh nheo mắt cười.
Lửa giận bốc lên ngùn ngụt trong lồng ngực Lãnh Viêm, tiếng khớp ngón tay kêu lên răng rắc, hắn ta muốn bóp chết người phụ nữ này ngay lập tức.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com