"Tỷ tỷ." Bạch Lạc lui lại đứng cạnh Thời Sênh, hạ thấp giọng hỏi: "Tỉ thực sự có thiệp mời chứ? Chi bằng dùng của muội đi?"
Một đám người chăm chú nhìn, nếu như cô không lấy ra được tấm thiệp mời thì đúng là mất mặt.
"Lo chuyện của mình cho tốt đi." Cái tật hay quan tâm đến chuyện người khác của nữ chính đúng thật là một khuyết điểm.
Ánh mắt Bạch Lạc hơi chùng xuống, che giấu đi nỗi buồn trong đáy mắt.
Người xung quang đều không động đậy, hình như đang đợi Thời Sênh, họ muốn biết rốt cuộc cô có thiệp mời hay không.
Cho cô cơ hội đều lên mặt, nếu không lên mặt thì có lỗi với bọn họ.
Thời Sênh từ từ rút ra một tấm thiệp mời, rồi đặt xuống mặt bàn bên cạnh.
Ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, để nhắc nhở người kiểm tra, "Nhìn cho rõ."
Người đó cười cười rồi gật đầu, hắn mở tấm thiệp mời rồi liếc qua, rồi lại lấy danh sách ra đối chiếu, tới cuối cùng nhìn thấy hai chữ Vô Tranh.
"Vô Tranh cô nương mời vào trong..."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com