"Đại nhân, mấy lần trước không phải là ngài đều cự tuyệt nữ hoàng sao, lần này thế nào..." Đới Nguyệt hầu hạ Thời Sênh cởi triều phục.
Thời Sênh tiện tay kéo mũ quan trên đầu, cười đầy tà khí với Đới Nguyệt, "Sau này ta muốn buông lỏng một chút, phải dựa vào bọn họ."
"Dạ?" Đại nhân đang nói gì vậy.
Thời Sênh đưa cho nữ hoàng một quyển tấu sớ, tỏ vẻ thân thể mình không tốt, cần nghỉ một thời gian dài để tĩnh dưỡng, có chuyện gì khẩn cấp, nữ hoàng có thể phái người đến phủ chuyển lời cho cô.
Tổng kết một chút chính là ——
Ông đây không vào triều, việc nhỏ chớ làm phiền, quyền lực thì nhất quyết không tha.
Nữ hoàng có chút không rõ thừa tướng nhà mình đang muốn làm cái gì, trước mắt chỉ có thể đồng ý, để cho bảy người kia nhân cơ hội tra xét.
Nhưng mà bảy người này ngay cả mặt của Thời Sênh cũng không thấy.
"Đới Nguyệt, mấy người kia thế nào?" Thời Sênh vừa uống cháo vừa hỏi Đới Nguyệt đang hầu ở bên cạnh.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com