Thấy bên kia sắp động thủ, trong góc đột nhiên vang lên tiếng động lớn.
Chén thủy tinh rơi xuống đất vỡ loảng xoảng.
Tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía đó.
Thấy rõ người đứng đó, cả đám nhất thời ngớ người.
Sao lại có hai Di Nại?
Thời Sênh nhảy qua những mảnh thủy tinh vỡ, đi thẳng vào chính giữa, tà váy đen lay động, những bông tường vi đỏ trên thân váy đung đưa.
Trên tay cô cầm một thanh kiếm, đằng đằng sát khí, nhìn hơi kinh hãi, mọi người tự giác nhường đường cho cô.
Lăng Hương nhìn Thời Sênh, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi, sao cô ta lại ở chỗ này?
Không phải cô ta bị trận pháp của chủ nhân bao vây sao? Sao lại ở đây?
"Sao lại náo nhiệt vậy? Thảo phạt tôi sao?" Thời Sênh không buồn liếc Lăng Hương một cái, ngược lại nhìn Đỗ Tuyệt, kéo khóe miệng cười âm trầm, "Đỗ tiên sinh, lá gan anh lại to lên rồi."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com