Hột Khê liếc mắt nhìn Thượng Quan Hằng đang hôn mê, cảm thấy người này rất quen mắt. Cô lục lọi ký ức một hồi mới nhớ ra.
A, hóa ra là lần đầu tiên cô bị gọi đến phủ Nạp Lan, đây là vị hoàng tử đã theo nhà họ Chu đến cầu hôn.
Nhìn dáng vẻ lúc đó thì có lẽ quan hệ giữa hắn và Âu Dương Hạo Hiên không tệ. Có điều hình như hiện giờ thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít, chắc hắn sắp không sống nổi nữa rồi.
Hột Khê bước lên, lấy cây châm bạc đâm vài cái lên người hắn rồi cho hắn uống một viên đan dược.
Thượng Quan Hằng nhanh chóng tỉnh lại, hơn nữa rõ ràng là tuy hơi thở hắn còn yếu ớt nhưng so với lúc gần chết đã đều đặn hơn nhiều.
Bạch Hổ tự nhận sớm đã nhìn quen thủ pháp y thuật điêu luyện của vương phi nhà mình, nhưng bây giờ chứng kiến lại vẫn không khỏi thán phục.
Tên Thượng Quan Hằng này là hắn vác vào, không ai hiểu rõ thương thế của Thượng Quan Hằng hơn hắn.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com