Sau nửa canh giờ, những gã đàn ông áo đen vây xung quanh người Âu Dương phu nhân vươn tay kiểm tra hơi thở của bà, lạnh lùng bẩm báo cho gã Bạch Sát: "Bẩm báo Bạch hộ pháp, Âu Dương phu nhân đã chết!"
Trên mặt đất ở cách đó không xa, Âu Dương phu nhân vốn có nhan sắc đoan trang xinh đẹp phơi thây trên nền đất.
Khắp người bà không có chỗ da thịt nào lành lặn, nơi nơi là vết cắn và vết trầy xước bầm tím.
Chân bà bị gấp khúc một cách bất tự nhiên, cả người tạo thành một tư thế vặn vẹo, hiển nhiên không chỉ vẻn vẹn mỗi kinh mạch, mà phần lớn xương cốt trên người bà đã bị bẻ gãy.
Đôi mắt ấy trợn trừng, nước mắt ở khóe mi đã khô cạn, mái tóc bù xù nửa rũ xuống, che khuất đi đôi mắt vô hồn. Vào một khoảnh khắc cuối cùng lúc sắp lìa đời ấy, trong bà là nỗi oán hận và tuyệt vọng.
Âu Dương Chí Hùng thẫn thờ nhìn cảnh tượng ngay trước mắt mình, toàn thân không ngừng run rẩy.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com