Mắng chửi xong, chính bản thân Mã Kỳ Kỳ cũng sững lại. Rõ ràng cô tới đây là để tìm người cứu Niệm Chi cơ mà!
Sao lại biến thành gây thù chuốc oán thế này?!
Ôi giời ơi, muốn chết quá đi mất…
Nếu Hoắc thiếu mà tức giận không đi cứu Niệm Chi thì cô biết làm sao?!
Mã Kỳ Kỳ lại mấp máy môi, nhưng nhìn thấy ánh mắt nghiêm nghị lạnh nhạt của Hoắc Thiệu Hằng, khí thế nhất thời quật khởi vừa rồi của cô trôi tuột cả, chỉ muốn tìm một lỗ nẻ mà chui xuống.
Đại đa số mọi người có mặt ở đây đều ngây người há hốc miệng, chưa kịp phản ứng gì.
Vừa rồi sân bay vốn tràn ngập tiếng nói cười vui vẻ, giờ đều lặng ngắt như tờ, giọng nói lảnh lót rõ ràng của Mã Kỳ Kỳ tựa hồ như vẫn còn văng vẳng bên tai họ vậy.
May mà đạo diễn phụ trách truyền hình trực tiếp phản ứng nhanh, lập tức ngắt luôn đường truyền.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com