Hoắc Thiệu Hằng kiên quyết đứng lên, vào nhà tắm tắm rửa.
Niệm Chi vẫn nằm trên giường, nghe tiếng nước rào rào từ trong phòng tắm truyền ra, cả người vẫn run lên như phát sốt.
Lần này thì cô thật sự mệt muốn chết rồi.
Hoắc Thiệu Hằng như thể tám trăm năm chưa đụng vào phụ nữ vậy, giày vò cô chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần.
Giờ cô thậm chí còn chẳng muốn động một đầu ngón tay nào cả, nhưng Hoắc Thiệu Hằng lại cứ như không có gì xảy ra, còn vào phòng tắm tắm rửa nữa chứ.
Cô cũng muốn tắm, có điều cô không nghĩ Hoắc Thiệu Hằng sẽ ân cần như thế...
Hơn nữa, cô cũng chẳng muốn vào phòng tắm lúc này. Nếu để Hoắc Thiệu Hằng nhìn thấy, lại túm lấy cô "tiết kiệm nước" thì phải làm sao đây?
Niệm Chi đành phải nằm yên trên giường không nhúc nhích, không bao lâu sau, mí mắt của cô bắt đầu trở nên nặng trĩu, sắp không mở ra được nữa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com