Đây là một tấm lưới đã được đan suốt mười năm trời, cuối cùng hôm nay cũng siết chặt toàn bộ.
Phòng khách ồn ào náo nhiệt lúc này đã yên tĩnh đến nỗi có thể nghe rõ tiếng hít thở của mọi người. Có người hít vào một hơi lạnh, có người nặng nề thở dốc, có người hít thở dồn dập. Cũng có người, kinh ngạc tới quên cả hít thở, nín thở mà nhìn một màn này, qua một lúc lâu mới phát hiện mình nín thở đã sắp tắt thở, thế là lập tức thở phì phò từng hơi từng hơi.
Mọi người không nhúc nhích, duy trì tư thế cũ, im lìm như biến thành tượng sáp rồi vậy.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng vừa đi vào.
Bóng lưng của Hoắc Thiệu Hằng thẳng tắp và cứng cỏi, góc nghiêng toát lên vẻ giỏi giang, mạnh mẽ, ngũ quan như tạc tượng càng nổi bật từng đường nét dưới ánh đèn pha lê. Dung nhan tuấn tú không thích nói cười lại như tỏa ra những ánh sáng lấp lánh, chói mắt đến nỗi đèn pha lê cũng không sánh bằng.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com