Trong phòng bệnh.
Lục Minh đẩy xe lăn của Cảnh Y Nhân đến bên giường, nhẹ nhàng bế cô ngồi xuống giường rồi lấy hai cái gối chèn sau lưng cô.
Anh bấm điều khiển từ xa nâng cao đầu giường bệnh lên, để cô dựa vào được thoải mái.
Sau đó, anh đẩy xe lăn gọn sang một bên, lấy hộp canh trên tủ đầu giường mà anh đã dặn người giúp việc dậy sớm để nấu rồi bỏ vào hộp giữ nhiệt mang đến đây.
Lục Minh vặn mở nắp hộp, dùng thìa chọn một ít thịt phần bắp ngon nhất và phần thuốc bắc để xúc lên, cho vào trong bát.
Sau đó, anh múc một thìa canh nóng đưa lên miệng, thổi cho nguội bớt rồi mới đút cho Cảnh Y Nhân.
"..." Cảnh Y Nhân đỏ mặt, một tia ấm áp lộ ra trong đôi mắt trong veo và dịu dàng, cô bình tĩnh nhìn Lục Minh cười nhẹ: "Cậu ơi, em có thể tự làm được mà. Không cần..."
"Ngoan, để anh đút cho em." Cảnh Y Nhân còn chưa nói xong đã bị Lục Minh ngắt lời, anh cố ý muốn xúc cho cô ăn.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com