Anthony với mái tóc hoa râm tỉnh lại từ trong cơn mê... Ông cảm giác mình đang ở một nơi khá xóc nảy, cảm giác y hệt lúc ngồi máy kéo hồi ông còn nhỏ vậy, cứ run run run, khó chịu muốn chết đi được.
"Chết tiệt, không thểđể yên cho người ta ngủđược à?"
Anthony lẩm bẩm, sau đóông từ từ mở mắt ra.
Sáng! Sáng quá! Sáng chói cả mắt!
Khi ông mở mắt ra thì phát hiện trước mắt sáng ngời, chỉ toàn một màu trắng. Hơn nữa, ánh sáng này lại không có góc khuất bóng nào, giống nhưđược dùng đèn chiếu thẳng vào ấy!
Ông có thể thấy loáng thoáng là mình đang ở trên một con thuyền lớn. Nhưng nếu như là thuyền... Thì sao mình lại nhìn thấy mây trắng bay bay ở bên cạnh thuyền thế này?
Lúc này, một gióng nói ôn hòa vang lên bên tai ông:
"Con trai, con tỉnh rồi à."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com