webnovel

Triệu Hoán Mộng Yểm

Lâm Thịnh là một học sinh cấp ba nhạt nhòa, xuất thân tầm thường, vóc dáng trung bình, tính tình bình thản, thành tích học tập cũng không nổi trội. Suốt mười mấy năm, cậu như một lữ khách ơ hờ quan sát thế giới. Cuộc sống của cậu vô cùng nhạt nhẽo. Mọi thứ đều thường thường, trừ chuyện Lâm Thịnh có một bí mật bất thường: Cậu có ký ức của kiếp trước. Dường như vì vậy cuộc đời cậu cũng định trước không thể bình thường. Khi muốn bỏ chút gia vị cho đời thêm phấn khích, thì có vẻ nó lại lấy nhầm thuốc súng. Từ đây Lâm Thịnh buộc phải chia tay những tháng ngày vô vị, dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy hung hiểm và kích thích. Lâm Thịnh bắt đầu có những cơn ác mộng kỳ dị, cậu bị liên tiếp kéo vào những thế giới xa lạ nguy hiểm chồng chất mà không thể kháng cự. Đồng thời thế giới hiện thực cậu đang sống cũng dần dần bị lột bỏ tấm mặt nạ an bình. Cậu không muốn trở thành mồi ngon mặc cho bọn quái vật trong mơ lẫn thực tại xâu xé. Nguy hiểm đi kèm kỳ ngộ, thời thế tạo anh hùng. Bằng ý chí phi thường và cái đầu tỉnh táo, Lâm Thịnh từ một thiếu niên không có tham vọng hay lý tưởng lớn lao gì, vì tự vệ, phải nỗ lực rèn luyện vươn lên ngày càng mạnh mẽ. Từ chỗ bị động ứng phó với hiểm nguy đến chủ động đương đầu, thậm chí quyết đoán đón đầu bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, để tự bảo vệ mình và những người thân yêu, là cả quá trình trưởng thành gấp gáp đong đầy suy tính, mồ hôi và máu nóng của một kẻ tưởng như bình thường mà không phải người thường.

Get Lost · Eastern
Not enough ratings
923 Chs

Chương 905: Thần thánh (3)

Translator: Nguyetmai Editor: Nguyetmai

Nhưng tiếc là, hình như không có cách nào ngăn cản được vận mệnh. Tất cả bánh xe số phận vẫn cứ lăn bánh.

Thánh Quang, vận mệnh không thể ngăn cản kia cuối cùng cũng xuất hiện...

Một lúc lâu sau, Cá Voi Đỏ tới trước một tiệm trà vắng vẻ. Phục vụ dẫn hắn lên tầng hai.

Toàn bộ không gian rộng lớn trên tầng hai cũng chỉ có một người đang ngồi ngay ngắn.

Đó là một kẻ rất kỳ quái, trông như một hình bóng mơ hồ mờ ảo, lúc nào cũng có thể biến mất vậy. Thế nhưng anh ta lại có thể cầm ly trà, chậm rãi thưởng thức tách trà nóng.

Nếu nhìn từ bên cạnh, có thể thấy thân thể của người kia mỏng như tờ giấy. Trông anh ta như một người giấy được dựng lên.

Hơn nữa, quan trọng là không ai có thể thấy rõ tướng mạo của anh ta. Gương mặt kia rất mơ hồ, những nơi mà người ta có thể nhìn thấy chỉ có một mảnh màu xanh da trời, xanh thăm thẳm như biển sâu hay trời rộng vậy.

"Hi, lâu rồi không gặp, Đỏ." Người nọ nở một nụ cười, giơ tay chào Cá Voi Đỏ.

Locked Chapter

Support your favorite authors and translators in webnovel.com