webnovel

Triệu Hoán Mộng Yểm

Lâm Thịnh là một học sinh cấp ba nhạt nhòa, xuất thân tầm thường, vóc dáng trung bình, tính tình bình thản, thành tích học tập cũng không nổi trội. Suốt mười mấy năm, cậu như một lữ khách ơ hờ quan sát thế giới. Cuộc sống của cậu vô cùng nhạt nhẽo. Mọi thứ đều thường thường, trừ chuyện Lâm Thịnh có một bí mật bất thường: Cậu có ký ức của kiếp trước. Dường như vì vậy cuộc đời cậu cũng định trước không thể bình thường. Khi muốn bỏ chút gia vị cho đời thêm phấn khích, thì có vẻ nó lại lấy nhầm thuốc súng. Từ đây Lâm Thịnh buộc phải chia tay những tháng ngày vô vị, dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy hung hiểm và kích thích. Lâm Thịnh bắt đầu có những cơn ác mộng kỳ dị, cậu bị liên tiếp kéo vào những thế giới xa lạ nguy hiểm chồng chất mà không thể kháng cự. Đồng thời thế giới hiện thực cậu đang sống cũng dần dần bị lột bỏ tấm mặt nạ an bình. Cậu không muốn trở thành mồi ngon mặc cho bọn quái vật trong mơ lẫn thực tại xâu xé. Nguy hiểm đi kèm kỳ ngộ, thời thế tạo anh hùng. Bằng ý chí phi thường và cái đầu tỉnh táo, Lâm Thịnh từ một thiếu niên không có tham vọng hay lý tưởng lớn lao gì, vì tự vệ, phải nỗ lực rèn luyện vươn lên ngày càng mạnh mẽ. Từ chỗ bị động ứng phó với hiểm nguy đến chủ động đương đầu, thậm chí quyết đoán đón đầu bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, để tự bảo vệ mình và những người thân yêu, là cả quá trình trưởng thành gấp gáp đong đầy suy tính, mồ hôi và máu nóng của một kẻ tưởng như bình thường mà không phải người thường.

Get Lost · Eastern
Not enough ratings
923 Chs

Chương 208: Tín hiệu (2)

Editor: Nguyetmai

Một lát sau, Mã Y ưỡn cái bụng bự của anh ta chậm rãi bước xuống xe taxi trước cửa quán cà phê. Anh ta nhìn thấy nhân viên phục vụ xinh đẹp đang mỉm cười săn sóc khách hàng, bàn tay mũm mĩm vội vàng mò vào trong túi quần lấy ra một cái gương và lược, nhanh chóng chải tóc mấy cái. Sau đó anh ta mới đi vào quán cà phê, đi thẳng đến vị trí đối diện Lâm Thịnh rồi ngồi xuống.

"Lại gặp nhau rồi." Mã Y cười nói với Lâm Thịnh.

"Ừ. Muốn uống gì thì gọi đi, hôm nay tôi mời." Hiện giờ có thể nói rằng Lâm Thịnh là một kẻ giàu sổi nho nhỏ rồi. Đây chính là nhờ thu nhận được một đệ tử giàu có.

"Gì cũng được."

"Vậy thì gọi giống tôi đi, triple espresso không đường." Lâm Thịnh dặn dò nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ đứng bên cạnh che miệng cười cười, sau khi đã ghi đơn thì lập tức rời đi. Mã Y mấp máy môi, anh ta muốn nói gì đó nhưng vẫn cố nhịn xuống. Dù sao thì anh ta đến đây cũng không phải vì uống cà phê.

Locked Chapter

Support your favorite authors and translators in webnovel.com