Hạ Lăng hơi ngẩn ra, cô chưa hề nghĩ tới, hóa ra mình đến tìm hắn là gây phiền toái cho hắn?
"Vậy…" Trong lòng cô hơi khó chịu, hỏi dì Chu: "Mấy ngày nay anh ấy vẫn ổn chứ? Tinh thần thế nào, có uống thuốc và đi ngủ đúng giờ không?"
Dì Chu trả lời từng chuyện một cho cô biết.
Hạ Lăng nói: "Sao mấy ngày nay tôi gọi điện cho anh ấy mà anh ấy không bắt máy?"
Dì Chu nói: "Đồ điện tử có tia phóng xạ, bác sĩ dặn ông chủ đừng dùng. Nếu cô có lời gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ nói lại cho ông chủ giúp cô."
Hạ Lăng thấy cũng có lý, liền dặn dò dì Chu: "Nhất định phải chăm sóc anh ấy thật tốt. Tôi nghe nói nhà họ Vệ có một phương thuốc cổ truyền điều trị ung thư, uống vài lần sẽ ngăn chặn được, xin hãy nói lại tin tức này với anh ấy, có lẽ sẽ có chút hy vọng sống…" Cô cũng biết hy vọng sống rất xa vời, nhưng điều này giống như một người sắp chết nắm được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng vậy, thử được thì nên thử.
Mắt dì Chu phát sáng: "Thật à?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com