Bọn họ đổ dồn chạy về phía này: "Cô Lăng, nhìn bên này."
"Cô lăng có thể chụp chung một tấm không?"
"Tiểu Lăng, tôi thích nghe cô hát nhất đó, phải cố lên nha!"
"Tiểu Lăng, cô đẹp hơn trên tivi đó…"
Mọi người đua nhau nói, tất cả vây quanh cô như vì sao vây quanh mặt trăng.
Hạ Lăng vẫn mỉm cười lịch sự, ánh mắt sóng sánh, hỏi thăm mọi người đang vây quanh cô, rồi lại nhanh chóng được vệ sĩ mở đường, vội vàng lên xe. Vào trong xe, cô mới thở phào, tiện tay bỏ chiếc khăn choàng tua rua xuống, vứt bừa lên ghế ngồi trắng tinh: "Mệt chết đi được." Cô nói.
Miệng Lâm Úc Nam đang ngậm kẹo mút - từ khi làm người đại diện của Hạ Lăng, để bảo vệ cổ họng của cô, đề phòng cô hút thuốc thụ động mà anh ta đã cai thuốc rất nhiều năm nay, thế nhưng cái món thay thế thuốc lá là kẹo mút thì vẫn chưa bỏ được. Anh ta cũng nói: "Cuối cùng cũng kết thúc. Hoạt động hôm nay đúng là mệt chết người, tôi phải về nhà tắm rửa thư giãn mới được."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com