Hạ Lăng còn chưa lên tiếng, Hạ Hải Triều bên cạnh đã mở miệng: "Dám bất kính với cô Lăng?"
Dì Lưu mạnh miệng: "Gì mà cô Lăng, một con nhỏ xuất thân từ gia đình thường dân, thật sự tưởng mình là thiên kim đại tiểu thư chắc!"
Hạ Hải Triều hỏi ý kiến Hạ Lăng: "Cô Lăng, cô muốn tôi ném bà ta xuống núi không?"
Hạ Lăng ngạc nhiên: "Có thể ném xuống núi sao?"
Hạ Hải Triều nói: "Ném xuống núi thì sẽ không còn ồn ào nữa."
Hạ Lăng ló đầu nhìn xuống dưới chân, bây giờ bọn họ cũng đã đi tới giữa sườn núi rồi, ném từ đây xuống, mây dày sương lượn quanh, dù không chết cũng chắc chắn mất nửa cái mạng: "Tùy tiện giết người thì không ổn lắm." Cô nói.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com