Hạ Lăng nhìn quý bà kia một chút: "Bà là?"
Quý bà kia hiền lành nói: "Nhà chồng tôi họ Đỗ, chồng là Đỗ Vân Uy, con trai là Đỗ Tranh, em chồng là Đỗ Vân Phong. Nhắc mới nhớ, cô và Vân Phong là anh em, vậy cô nên gọi tôi là chị dâu."
Lúc này Hạ Lăng mới biết quý bà trước mắt này là vợ chủ tịch tập đoàn Đỗ Thị.
Cô từng thấy mỗi người nhà họ Đỗ đều sắc bén, không ngờ bà chủ gia đình này lại thân thiện, dễ gần như vậy.
Vì thế, cô nghe lời, lên tiếng: "Chị dâu." Dù cô không ưa tên Đỗ Vân Phong kia, nhưng Đỗ Tranh từng giúp Thiệu Huy, bây giờ bà Đỗ lại tốt bụng giúp đỡ cô như vậy, cô cũng bằng lòng tiếp nhận mối quan hệ này.
Bà Đỗ không hề hay biết, hành động làm việc tốt lúc vô tình của mình lại mang về tình hữu nghị với một dòng họ lớn đã lánh đời.
Bà ấy vươn tay ra, vô cùng tự nhiên kéo Hạ Lăng: "Đi nào em gái, chúng ta đi ngắm hoa."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com