Thế nhưng người nghe lại để ý.
Tim Hạ Lăng bỗng nhói đau, cô vô thức ngẩng đầu lên nhìn Lệ Lôi. Ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông dưới bóng cây loang lổ ánh sáng ấy thật khó đoán, muốn nói lại thôi.
Trẻ con không biết thế nào là buồn lo, lại nhảy nhót vui chơi.
Hạ Lăng cũng xoay người định đi thì Lệ Lôi lại gọi cô: "Tiểu Lăng, anh không dám mong em tha thứ ngay lập tức, nhưng em có thể cho anh một cơ hội nữa không, để anh theo đuổi em một lần nữa, lấy công chuộc tội?"
Lấy công chuộc tội?
Có Tô Đường ở đây thì chẳng bao giờ có thể cả.
Cô cảm thấy đau thương lại ập đến, Lệ Lôi ơi Lệ Lôi, cho tới bây giờ anh vẫn không biết một người con gái cần điều gì sao? Tiền, quyền, những điều đó thật ra không quan trọng, quan trọng là mong lòng người chỉ một, bạc đầu chẳng xa nhau. Đây là chuyện đơn giản nhất trong cuộc sống nhưng đối với anh lại chuyện xa xỉ nhất.
Cô xoay người sang hướng khác rồi đi mất.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com