Ánh mắt Hạ Lăng trong suốt nhìn bọn họ.
Bây giờ cô đã hiểu, những nhân viên bảo vệ đó muốn làm cô xấu hổ, có lẽ là do ông cụ Lệ bày mưu đặt kế. Ông cụ muốn cô chuyển nhà, cô chuyển, muốn cô ở sát vách với Bùi Tử Hành ba năm cô cũng ở. Cô lại không ngờ cho dù như vậy rồi, ông cụ vẫn không chịu buông tha mình, một hai phải chia rẽ bọn họ không từ thủ đoạn mới thôi.
Tiệc xem mắt? Đuổi cô đi?
Cô không phải quả hồng có thể mặc người ta xoa tròn bóp méo!
"Đây là phép đãi khách của các người hả?" Giọng cô trong và lạnh lẽo: "Được, tôi đi, không thành vấn đề. Có lẽ tôi nên liên hệ với người đại diện, điều tra thử chuyện thiệp mời, thuận tiện mở một cuộc họp báo với truyền thông để cho tất cả mọi người nhìn xem, ông cụ Lệ mà người người kính trọng có thái độ thế nào đối với một nữ nghệ sĩ không có gia thế và bối cảnh."
Các nhân viên bảo vệ nhìn mặt nhau, lời đe dọa của cô đã vượt quá phạm vi của những gì họ có thể xử lý.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com