Về đến nhà.
Chú mèo Cục Bông cọ tới cọ lui bên chân cô, Nhị Mao vẫn giữ nguyên tư thế lười biếng nằm ườn mình ra phơi nắng ngoài ban công. Hạ Lăng thả lỏng lại, lúc này mới cảm thấy giằng co với Bùi Tử Hành đã khiến cô kiệt quệ, người lảo đảo như sắp ngã đi về phía phòng ngủ.
"Tiểu Lăng." Lệ Lôi gọi cô lại.
"Sao thế?" Hạ Lăng quay đầu lại.
"Em muốn đi ngủ à?" Lệ Lôi nói: "Đi tắm rửa trước đã, bên ngoài về người bẩn lắm."
Hạ Lăng uể oải đáp: "Tắm không nổi, em buồn ngủ."
Giọng Lệ Lôi rất ấm áp: "Anh tắm giúp em." Hình ảnh Bùi Tử Hành vươn tay nhẹ hất mái tóc dài của cô vừa nãy tựa như một cái gai cắm trong lòng anh, sao anh có thể chịu đựng cô gái của mình mang sự đụng chạm của thằng đàn ông khác vào giấc ngủ được?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com