Phượng Côn ôm cô thân thiết: "Có vấn đề gì cứ đến tìm anh, anh luôn luôn đứng về phía em."
"Vâng." Cô gật đầu thật mạnh, sống mũi cay cay. May mà còn có Phượng Côn, nếu không, cô không biết phải làm thế nào để vượt qua cửa ải khó khăn trước mặt.
Cửa phòng ngủ nối liền ban công mở ra, là Nhiêu Nhiêu đi tới: "Chuyện đã làm xong rồi." Trong tiếng nói của cô ấy còn vương vẻ lười biếng sau cuộc mây mưa, quần áo trên người đã chỉnh tề, giống hệt như lúc đến, bộ đồng phục bảo vệ tối màu và cái mũ rộng vành che mặt.
"Vậy bọn anh đi đây, em phải chú ý giữ gìn sức khỏe đấy."
Hạ Lăng gật đầu đưa hai người xuống nhà.
Quay lại phòng ngủ, cô nhìn Bùi Tử Hành trên giường. Người đàn ông tuấn tú như thần vẫn đang say giấc ngủ, chăn đệm lộn xộn, trong không khí thoang thoảng mùi rượu và hương vị mập mờ sau cuộc mây mưa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com