Hạ Lăng nói: "Tôi biết." Cô cũng nhớ chuyện hồi đó, mình từng nhặt về một con mèo con ở studio, nửa đêm thích bò lên giường ngủ. Bùi Tử Hành chê nó phiền, nên mấy ngày sau đã mang cho nó đi.
Cô không muốn Cục Bông cũng gặp số phận như thế.
"Để nó lại cho Lạc Lạc đi." Cô nhẹ giọng nói: "Dù sao Lạc Lạc cũng rất thích thú cưng." Ở lại đây, có lẽ lúc nào đó cô còn có thể đến thăm một lát, nếu mang về rồi bị Bùi Tử Hành vứt đi, không chừng sẽ không thể gặp nó được.
Cô đứng dậy, tìm giấy bút, viết lời nhắn cho Lạc Lạc.
Đại ý là nói mình chuyển đi rồi, cũng đã dọn đồ đi, để lại Cục Bông cho cô ấy, nhờ cô ấy chăm sóc nó thật tốt. Nếu không muốn nuôi thì hãy giao nó cho người của Thiên Nghệ, nhờ bọn họ gửi nó cho Lệ Lôi.
Viết xong lời nhắn, cô lại lưu luyến nhìn quanh nhà trọ một lúc.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com