Không biết tại sao, trái tim Hạ Lăng lại nhói đau.
Một chút cảm giác hạnh phúc và sung sướng cũng biến mất, thay vào đó là đau lòng, cô chợt phát hiện, thật ra hắn ta rất cô đơn. Cho dù có vô số người đẹp và cấp dưới xung quanh, quản lý điều hành rất nhiều công ty, trong tay có quyền sinh quyền sát, nói một không hai, nhưng mà lại không ra nổi một người ăn cơm cùng hắn ta.
Cô gái vừa bị đuổi đi?
Thôi, cô ta chỉ vì tiền của hắn ta, điều này trong lòng cả hai đều biết rõ.
Hạ Lăng cảm thấy rất khó chịu, sau này khi hắn ta cô đơn thì có ai làm bạn với hắn ta? Trước kia, khi cô vẫn là Thiên hậu tài hoa độc nhất vô nhị thì có thể ôm hắn, khoác thêm áo cho hắn vào ngày trời lạnh, đùa giỡn, chọc ghẹo hắn. Nhưng mà giờ thì sao? Hắn ở gần trong gang tấc nhưng lại xa xôi tựa chân trời, giữa bọn họ không thể có cả một cái ôm.
"Anh…" Cô do dự nói.
Hắn ta nhìn cô với ánh mắt dịu dàng.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com