Bước chân Hạ Lăng lảo đảo, cô bị Lệ Phong kéo vào Xà Điện.
Ánh sáng trong Xà Điện lờ mờ, tường đá màu xanh đen tỏa ra mùi ẩm ướt, thối rữa. Từ gần đến xa, có rất nhiều ngọn đuốc và các bức điêu khắc vẹo vọ, còn cả bức tranh sơn dầu với kích thước lớn nhỏ không đều, màu sắc rực rỡ, phong cách quái đản nhưng lại xinh đẹp, giống hệt bức tranh cô nhận được sau khi kết thúc nhạc hội Tinh Vân.
"Những bức điêu khắc và tranh này đều do tôi làm đấy." Lệ Phong chỉ vào chúng bằng ngón tay trắng nõn thon dài: "Cô thích không?"
Gã như một đứa trẻ vui vẻ, kéo cổ tay dẫn cô đi tham quan: "Cô nhìn xem, bức tranh này là một sòng bạc ở xóm nghèo, tôi kéo ruột của tên gác cửa ra... Còn bức này là về cô gái không chăm sóc tôi chu đáo. Trong cơn giận dữ, tôi đã cho người tặng cô ta một thùng axit sufuric, nhìn cô ta tắm ở trong đó..."
Gã giới thiệu từng bức tranh một .
Thì ra, chúng đều là những câu chuyện có thật.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com