webnovel

Thiên hậu trở về

Câu chuyện kể về cuộc đời của Thiên hậu Hạ Lăng, cô con gái mang số mệnh Phượng Hoàng của nhà họ Hạ. Hạ Lăng từ bé đã phải lớn lên trong cô nhi viện do gia đình sợ vì số mệnh cô quả vô cùng hiếm gặp đó làm hại đến tính mạng. Cùng với người em gái Hạ Vũ ốm yếu mà cô hết mực yêu thương, 2 chị em đã trải qua tuổi thơ nhọc nhằn, khổ cực. Hạnh phúc như mỉm cười với cô khi cô gặp được Bùi Tử Hành, người đàn ông quyền thế, đứng đầu gia tộc nổi tiếng trong giới kinh doanh, ông chủ của Công ty giải trí Đế Hoàng. Nhưng cũng chính từ đây, bi kịch cuộc đời cô được viết tiếp: sau tất cả những hào nhoáng của cuộc sống xa hoa, của ngôi vị Thiên hậu trong giới ca hát nhờ tài năng thiên bẩm tuyệt vời, của tình như yêu rời non lấp biển với người đàn ông mà cô coi như bố, như anh, như người tình chân quý nhất,… là tấn bi kịch thảm thiết cũng chính từ tình yêu đó sinh ra. Hạ Lăng bị hiểu lầm, bị giam cầm, ngược đãi, bị chính người em gái chửi rủa hành hạ, rồi bị hại chết trong đau đớn. Thiên hậu trở lại chính là cuộc trọng sinh của Hạ Lăng, hồi kiếp trong hình dạng của một người khác, một thân phận khác – Diệp Tinh Lăng, nhưng trí nhớ, tài năng và nỗi đau vẫn hoàn toàn là Hạ Lăng, nó ám ảnh, cắn xé, dằn vặt cô đến mức tưởng như không thể thoát ra được. Cho đến khi cô gặp được Lệ Lôi, người đàn ông khôi ngô, tuấn tú, sinh ra trong dòng dõi gia đình xã hội đen có máu mặt trên thế giới, sau bao năm vào sinh ra tử đã trở về xây dựng Công ty giải trí Thiên Nghệ, thì cô như được hồi sinh bởi mối lương duyên định mệnh, rằng anh chính là cây ngô đồng có thể hóa giải số mệnh Phượng Hoàng khắc nghiệt của cô. Mối tình của Hạ Lăng và Lệ Lôi trải qua muôn ngàn sóng gió, hợp tan ly biệt, bị các thế lực cản trở, hãm hại. Nhưng số mệnh họ vô tình đã được gắn kết với nhau, trải qua bao kiếp nạn cũng chỉ như số phận thử thách, để cuối cùng họ nhận ra chân ái của mình.

Xia Wanying · Urban
Not enough ratings
1438 Chs

Chương 2: Cô gái kia từng đắc tội với tôi

Translator: Nguyetmai Editor: Nguyetmai

Qua trí nhớ của Diệp Tinh Lăng, Hạ Lăng nhận ra bây giờ côấy mới 16 tuổi, xuất thân từ một gia đình cóđiều kiện bình thường. Trong nhà côấy có bố, mẹ kế và một em gái cùng cha khác mẹ, tên là Diệp Tinh Phỉ.

Một năm trước, em gái Diệp Tinh Phỉđã kéo Diệp Tinh Lăng đi tham gia buổi tuyển thực tập sinh của Truyền thông Thiên Nghệ, rất may là cả hai chị em cùng trúng tuyển. Công ty Truyền thông Thiên Nghệđã dựđịnh thành lập một nhóm nhạc hai chị em. Nào ngờ vào ngày kí hợp đồng lại xảy ra chuyện, Diệp Tinh Phỉ bị một chiếc xe tải lớn tông phải. Sau vụ tai nạn này, Diệp Tinh Phỉ trở thành người thực vật.

Kế hoạch thành lập nhóm nhạc chị em lập tức tan thành bong bóng. Công ty Truyền thông Thiên Nghệ hủy hợp đồng với Diệp Tinh Lăng.

Dù sao thì trong mắt họ, năng khiếu của Diệp Tinh Lăng cũng chỉ bình thường. Người thật sự có tiềm năng lại là cô em gái đã trở thành người thực vật - Diệp Tinh Phỉ. Phụ trách bàn bạc chuyện hủy hợp đồng là Tổng giám đốc Trung tâm Huấn luyện Thiên Nghệ, người cực kỳ nổi tiếng trong giới giải trí, đãđào tạo ra không ít nghệ sĩ nổi tiếng, ánh mắt rất sắc bén và cay độc. Chỉ cần anh ta nói ai không có tương lai thì người đó chắc chắn không có.

Nhưng khi ấy, Diệp Tinh Lăng không cam tâm cứ thế mà hủy hợp đồng.

Tình cảm giữa hai chị em cô rất tốt. Bây giờ, côđang rất cần tiền để trả tiền viện phíđắt đỏ cho em gái mình. Vì vậy, côđã quỳ gối trước mặt Đàm Anh, đau khổ van nài, cầu xin công ty cho cô vay tiền, hơn nữa cũng thề sẽ cố gắng thay cho cả phần của Diệp Tinh Phỉ, dùng thành tích tốt nhất để báo đáp công ty.

Phải nói, Diệp Tinh Lăng là một cô gái rất có nghị lực. Ngay cả người có lòng dạ sắt đá nổi tiếng trong giới nhưĐàm Anh cũng bị thuyết phục vàđồng ý cho cô một cơ hội. Công ty đã chi cho Diệp Tinh Lăng một số tiền lớn. Cô sẽ phải trả cả vốn lẫn lời sau khi ra mắt. Nếu chưa kịp ra mắt màđã bị loại, cô sẽ phải trả hết số tiền đó trong vòng một năm sau khi bịđuổi, nếu không…

Hạ Lăng nheo nheo mắt, thấy đồng cảm với cô gái này.

Kiếp trước, côđã từng nghe một vài tin đồn về Thiên Nghệ, rằng công ty này thuộc sở hữu của xã hội đen nhà họ Lệ. Ngoài việc đào tạo nghệ sĩ, Thiên Nghệ còn có những vụ làm ăn phạm pháp. Nếu đắc tội một công ty có hậu trường vững chắc như vậy…

Được rồi, có lẽ cô không nên đồng cảm với Diệp Tinh Lăng. Côấy, bây giờ, đã chết, mọi rắc rối trước mắt đều trở thành vấn đề của Hạ Lăng.

Nếu có thể, kiếp này, Hạ Lăng không muốn quay lại giới giải trí nữa. Kiếp trước, côđãđứng trên đỉnh cao của sự nghiệp, từng hưởng thụ sự hâm mộ cuồng nhiệt, cũng đã từng bị người khác hãm hại bởi thủđoạn xấu xa nhất. Giờđây, cô thật sự không thấy giới giải trí có chút sức hấp dẫn nào nữa. Huống hồ, chỗ này làm gì còn có tất cả mọi thứ về"người kia"…

Cảm xúc đau khổ trong lòng lại trỗi dậy. Cô cố chôn hết những kíức về"người kia" xuống tận đáy lòng.

Cô mong mình sẽ bị loại một cách danh chính ngôn thuận ở giai đoạn thực tập sinh, để có thể sống cuộc sống bình thường. Thế nhưng, số tiền mà Diệp Tinh Lăng nợ lại khiến chuyện này chỉ làước vọng xa vời. Nếu không vào ngành giải trí, cô chẳng nghĩ ra cách nào khác để trả số tiền đó, vì ngoài múa hát ra thì côđâu còn biết làm gì.

Vậy nên, cô phải ở lại, cố gắng hết sức đểđược ra mắt.

Hạ Lăng thở dài, cười khổ.

Tạo hoá trêu ngươi! Mặc dù cô nợ công ty một khoản tiền lớn, nhưng thực ra cũng chỉ có mấy triệu mà thôi. Đối với cô của kiếp trước mà nói, tùy tiện mua một món trang sức còn tốn hơn thế nhiều. Nhưng hôm nay, số tiền này lại làm khó cô, khiến cô lại phải tiếp tục lăn lộn làm việc trong giới giải trí, với tư cách là một thực tập sinh tầm thường, kém cỏi, sắp bị loại.

Hạ Lăng dần dần thích nghi với thân phận mới của mình.

Cuộc sống ở Thiên Nghệ trôi qua rất bình thản. Ngày nào cũng theo quy luật: thức dậy, luyện hát, luyện nhảy, tắm rửa rồi đi ngủ. Có thểđối với rất nhiều người, mỗi ngày luyện tập mười hai tiếng cùng cường độ cao như vậy thực sự là khổ không thể tả. Nhưng sau khi trải qua đủ loại phản bội và cảm giác tuyệt vọng ở kiếp trước, cuộc sống đơn giản bây giờ với Hạ Lăng mà nói chính là thiên đường.

Sau một thời gian luyện tập, cô dần dà làm quen với cơ thể mới, vui mừng phát hiện ra cơ thể này cực kỳ dẻo dai, đây đúng là năng khiếu bẩm sinh. Nhưng tiếc là Diệp Tinh Lăng lại không biết tận dụng điểm này. Bằng không, đừng nói là một thực tập sinh nho nhỏ, dù sau này ra mắt đi chăng nữa, cô chắc chắn sẽ không thua kém ai về mảng vũđạo.

Giọng hát cũng vậy, nghe qua thì có vẻ bình thường, nhưng lại ẩn chứa ý vị rất độc đáo.

Những phát hiện nho nhỏ này khiến Hạ Lăng cảm thấy cực kì vui vẻ. Mặc dù côđã sớm thất vọng về ngành giải trí, nhưng niềm đam mê ca hát và nhảy múa thì luôn ăn vào tận sâu trong xương máu. Côđược trọng sinh vào một cơ thể như thế này, cũng coi như làông trời đã rủ lòng thương rồi.

Cô ngày càng sử dụng cơ thể này thuần thục hơn. Một tuần sau, huấn luyện viên của tất cả các môn học đều phải ngạc nhiên, học sinh kém cỏi Diệp Tinh Lăng đột nhiên tiến bộ thần tốc, đã có thể thực hiện một cách chính xác các động tác trong giáo trình.

Vài ba huấn luyện viên còn khen ngợi cô.

Song, việc này lại dẫn đến sự ghen ghét của các thực tập sinh khác trong lớp. Lâu nay, ấn tượng về cô chỉ là một đứa kém cỏi, luôn làm nền cho sự tài hoa ưu nhã của họ. Nhưng hôm nay, đứa kém cỏi đó lại tiến bộ, thật sự khiến người ta tức giận.

Hạ Lăng rất cẩn thận khống chế bản thân. Mặc dù cô"tiến bộ" nhanh, nhưng cũng không quáđáng. Nếu một thực tập sinh hôm trước vừa suýt bị loại, chỉ trong thời gian ngắn đã có trình độ của một Thiên hậu hàng đầu giới giải trí, thìđiều này thật khiến người khác không thể tưởng tượng nổi.

Sự cẩn thận của Hạ Lăng khiến cho ngay cả Lạc Lạc, người luôn dính lấy cô như hình với bóng cũng không phát hiện ra chút bất thường nào.

"Tinh Lăng, Tinh Lăng, đi ăn cơm cùng tớđi!" Lạc Lạc nhảy chân sáo đến trước mặt Hạ Lăng, thân mật ôm lấy cánh tay cô, ngẩng khuôn mặt ngây thơ lên, tươi cười hỏi.

Hạ Lăng thật sự rất muốn đưa tay lên day thái dương.

Mấy ngày qua, Lạc Lạc liên tục quấn lấy cô. Cô gái hoạt bát này cứ dính cô như kẹo kéo, đuổi thế nào cũng không chịu đi. Chẳng thể làm gìđược, ai bảo hai người là"bạn thân" chứ…

Chuyện này phải quay ngược lại từ ba tháng trước.

Khi đó, Lạc Lạc mới lọt qua vòng tuyển thực tập sinh, được vào trung tâm huấn luyện, chưa quen với cuộc sống ởđây. Có một lần, côđi nhầm phòng học, bỏ qua phần bài giảng quan trọng nhất của huấn luyện viên. Mọi người trong trung tâm huấn luyện đều cạnh tranh lẫn nhau, không ai chịu giúp đỡ Lạc Lạc. Lúc ấy, dù thành tích của bản thân rất kém, nhưng Diệp Tinh Lăng vẫn nói hết những nội dung quan trọng mà mình nhớ cho côấy.

Từđó về sau, Lạc Lạc cứ thế coi Diệp Tinh Lăng là bạn thân.

Nhưng mà, Hạ Lăng của ngày hôm nay lại không cần bạn bè.

Dành tình cảm cho một người khác là chuyện ngu xuẩn nhất trần đời, dù là tình thân, tình bạn, hay kể cả là… tình yêu.

Khuôn mặt lạnh lùng, đẹp trai như tạc tượng của "người kia" lại hiện ra trong đầu Hạ Lăng. Từng hình ảnh hai người bên nhau lướt qua đầu cô như chớp sáng. Trong thoáng chốc, cô chỉ cảm thấy tim mình đau đớn như bị bóp nghẹt lại. Cô thì thào nói nhỏ: "Bùi Tử Hành…"

"Cậu nói gìđấy?" Lạc Lạc tò mò nhìn cô, vừa cười vừa giục: "Đi thôi nào, nếu đến muộn thì căng tin không còn đồ ngon đểăn nữa đâu. Tinh Lăng, nhanh chân lên, hôm nay có món cá tuyết và rau xà lách mà cậu thích ăn nhất đấy."

Cô giật mình hoàn hồn lại, đi theo Lạc Lạc về phía căng tin.

Giờăn trưa, mọi người trong trường đều đổ về một phía. Hạ Lăng vừa đi vừa nói chuyện với Lạc Lạc, đúng hơn thì chủ yếu là Lạc Lạc líu ríu nói chuyện, còn Hạ Lăng yên lặng lắng nghe.

"Cậu biết không?" Lạc Lạc nhảy nhót, mái tóc ngắn hơi xù lên, hệt như một chú thỏđáng yêu: "Cuộc thi cuối tháng này không chỉ thi cho vui thôi đâu! Nghe nói Thẩm Mạn Nhiêu sẽđến để tuyển vũ công cho MV mới của côấy đấy."

"Ừ." Hạ Lăng không hứng thú lắm, đáp bừa.

Lạc Lạc lập tức sốt sắng: "Tinh Lăng, cậu có nghe những gì mình vừa nói không đấy? Thẩm Mạn Nhiêu! Thẩm Mạn Nhiêu đấy! Côấy là ngôi sao chân chính đấy, khác hẳn với những thực tập sinh còn chưa ra mắt như chúng ta. Nếu được côấy chọn để tham gia nhảy phụ họa trong MV thì sẽ là một cơ hội rất tốt, đó là quay MV thật chứ không phải là luyện tập đâu!"

"Vậy thì sao?"

Lạc Lạc nhìn cô như quái vật: "Tinh Lăng, sao cậu lại phản ứng lạnh nhạt vậy? Cậu không thấy kích động chút nào sao?"

Có cái gìđể cho cô kích động chứ? Ngay cả cái tên Thẩm Mạn Nhiêu, cô cũng phải mất một lúc mới nhớ ra. Kiếp trước, cô giao thiệp không rộng lắm. Được boss lớn của Đế Hoàng - Bùi Tử Hành yêu chiều, lại còn cóđược người đại diện vàng Sở Thâm bảo kê, cô hoàn toàn có thể sống ngang ngược, không xem ai ra gì, hoàn toàn khinh thường việc lãng phíđầu óc để nhớđến tên tuổi của mấy minh tinh nhỏ không cùng đẳng cấp với mình.

Sở dĩ Hạ Lăng còn nhớđược cái tên Thẩm Mạn Nhiêu chỉ là vì trước kia cô ta đã từng đắc tội cô.