Hạ Lăng quay lại, thấy Hạ Vũ đang đi ngang qua cô với vẻ mặt căm ghét.
"Hạ Vũ." Cô lạnh lùng gọi cô ta lại.
"Chẳng lẽ không đúng sao?" Hạ Vũ xoay người lại, ánh mắt rưng rưng, trên môi là nụ cười oán hận, "Diệp Tinh Lăng, cô và Lệ Lôi đã yêu nhau lâu rồi đúng không? Vậy thì sao cô còn muốn quyến rũ anh Tử Hành? Cầu xin cô hãy buông tha cho anh ấy. Tôi không muốn cứ phải thấy anh Tử Hành đau lòng vì cô nữa."
Lúc nói những câu này, cô ta không nói nhỏ như lúc chửi bới cô, mà nói to cho nhiều người nghe thấy, khiến bọn họ quay đầu lại nhìn hai người.
"Thật không ngờ đó, thì ra Diệp Tinh Lăng là loại người này." Có người nói nhỏ: "Không phải cô ta cứ thấy giàu là quyến rũ, được một người lại muốn thêm người khác đó chứ?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com