Gió mát hiu hiu thổi tại buổi tiệc ngắm hoa.
Vệ Lăng Nam cúi người thật thấp xuống trước mặt cô: "Như Người mong muốn."
Cô sững người mất một lúc, hôm nay mặt trời mọc ở đằng tây à? Sao anh có thể dễ dàng bị đuổi đi như thế.
Nhìn bóng dáng cao gầy của anh biến mất trong rừng trúc vắng lặng, cô bỗng nhiên cảm thấy hơi thất vọng. Cô đã không còn lòng dạ nào để tiếp tục thưởng thức yến tiệc ở trước mắt. Cô không biết mình đã làm thế nào để trụ được đến khi kết thúc, sau đó lên xe theo hai ông anh trai và về nhà.
Lệ Duệ lo lắng nhìn cô, giơ tay huơ trước mặt cô: "Này, tỉnh lại đi! Chẳng phải chỉ là một tên Vệ Lăng Nam thôi ư, anh giúp em xử lý anh ta."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com