Cửa được khép lại một cách nhẹ nhàng, cô bất giác đi đến bên cửa sổ, ngắm nhìn bóng dáng anh ngày càng xa dần trên con đường mòn đầy hoa kia. Cô không biết mình ra sao, bởi trước khi nhận ra cô đã xoay người đuổi theo, sốt ruột chạy theo mấy bước mới đuổi kịp anh: "Anh chờ một chút!"
Anh xoay người lại giữa muôn loài hoa và nắng ban mai: "A Lạc?"
Trên người cô còn mặc váy ngủ lụa dính máu, tóc mai tán loạn, bờ ngực phập phồng vì chạy quá nhanh. Cô nhìn anh, bỗng không biết nói gì cho phải, một lúc lâu sau mới nói: "Tôi bảo quản gia tiễn anh."
Chút mong chờ trong mắt dần trở nên ảm đạm.
"A Lạc, em tiễn anh một đoạn, được chứ?"
Hương hoa ngày hè lãng đãng giữa hai người, chú chim không rõ tên cất giọng hót nhẹ nhàng giữa khu rừng. Váy ngủ dính máu của cô bị gió thổi lay động, cô mong manh đứng dưới một bụi hoa cuối con đường mòn, không biết phải làm sao.
Anh lại hỏi: "Được chứ?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com