Không cần quay đầu lại Hạ Lăng cũng biết là ai. Mỗi lần giọng nói này xuất hiện trong cơn ác mộng trong đêm khuya của cô, nó sẽ lại quanh quẩn mãi không đi.
Lệ Lôi xoay người, thấy rõ người tới: "Anh Bùi có gì chỉ giáo?"
Hạ Lăng cũng không nhịn được xoay người lại. Đây là lần đầu tiên cô đối diện với hắn ta ở khoảng cách gần như vậy sau lần bị hắn ta bắt cóc rồi chuốc thuốc độc làm cô bị câm trước đó. Dưới ánh sáng dìu dịu của đèn treo thủy tinh, gương mặt hắn ta góc cạnh như được đẽo gọt, đẹp nhưng vô cùng nguy hiểm. Hắn ta chỉ bình tĩnh đứng cách cô vài bước đã khiến cô cảm thấy vô cùng áp lực, còn có...
Sợ hãi.
Nỗi sợ hãi của Hạ Lăng đối với hắn ta xuất phát từ sâu tận xương tủy như một loại bản năng. Cơ thể cô hơi căng cứng, sự kiêu ngạo và lạnh lùng lúc đối diện với cha con nhà họ Cố đã tan thành mây khói. Lúc này cô đã căng thẳng đến nỗi cả người cứng đờ.
Lệ Lôi phát hiện cô là lạ, bèn bước lên nửa bước, kéo cô ra sau lưng.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com