Vệ Lăng Nam nhìn cô, vẻ mặt dần lạnh đi mà không nói lời nào.
Hạ Anh Lạc nhìn thẳng vào anh ta không chút sợ hãi.
Chốc lát sau, Vệ Lăng Nam nở nụ cười nhưng ý cười không nhiễm tới đáy mắt: "Em luôn có cách để học giận anh."
"Như nhau thôi." Hạ Anh Lạc không tức giận chút nào.
Cuộc nói chuyện lâm vào thế giằng co khiến cả hai bên đều không vui, Vệ Lăng Nam xoay người ra khỏi phòng phẫu thuật. Trên hành lang, chẳng rõ Triệu Dực Hiên đã biến mất không thấy tăm hơi từ lúc nào, chỉ có ánh đèn trắng tĩnh mịch phản chiếu tất thảy những cảnh tượng xung quanh khiến người ta buồn phiền.
Hạ Anh Lạc cũng đi ra ngoài, nói với anh ta: "Anh nhớ khiến những nhân viên y tế kia trở lại như lúc đầu."
Vệ Lăng Nam liếc nhìn cô, cười lạnh rồi xoay người đi.
Người đàn ông này cũng ghê gớm thật.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com