Hạ Anh Lạc cười lạnh, giọng nói chua ngoa: "Cảm ơn anh sao? Vệ Lăng Nam, anh có tư cách gì mà yêu cầu cảm ơn? Đừng quên người khởi xướng tất cả những thứ này là ai, tôi không băm vằm anh ra đã coi như là anh tốt số rồi. Anh đúng là mặt dày thật đấy!"
Dáng vẻ khi nổi cáu của cô rất xinh đẹp.
Những tia sáng mờ mờ trong quán cà phê đan dệt vào nhau vẽ lên những đường nét gương mặt tinh tế sắc nét của cô, mái tóc dài tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Câu đang mặc một bộ váy màu trắng móc hoa ngọc trai, cơ thể tỏa ra mùi hương thoang thoảng - bất kể là nhìn từ góc nào thì cô vẫn là một người đẹp không thể soi mói.
Người đẹp thuộc loài người.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com