Xung quanh rất yên tĩnh.
Một ngôi sao băng xẹt qua cửa sổ trên mái nhà, kéo thành một vệt sáng thật dài.
Cuối cùng Hạ Anh Lạc đã nghĩ ra cái cớ để giảm bớt sự xấu hổ này, cô nói: "Chúng ta đi ra ngoài ngắm sao nhé? Không phải anh nói có hành tinh Scatana gì đó sao, anh có thể chỉ cho tôi xem nó ở đâu không?"
Sắc mặt của Vệ Lăng Nam hơi dịu lại, dắt cô đến ban công tầng 2.
Ban công vào đêm hè có những cơn gió mát lạnh thổi qua.
Anh ta mở một chai rượu rồi rót nửa lý cho cô và nửa ly cho mình.
Hai người vừa uống rượu vừa ngồi trên ghế dài. Anh ngửa đầu nhìn sao trời, chỉ vào một chỗ nào đó trên bầu trời đêm xán lạn: "Ở ngay đó. Hành tinh Scatana lớn gấp mười lần trái đất, hoang vu gấp mười lần, sản sinh ra chủng tộc thiện chiến nhất toàn vũ trụ, làm tất cả các tộc khác nghe tiếng đều sợ vỡ mật. Nó là một hành tinh màu tím thẫm, vô cùng xinh đẹp."
Hạ Anh Lạc ráng nhìn cả buổi: "Đồ lừa đảo, tôi chẳng nhìn thấy gì cả."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com