Cảnh sát sa sầm mặt, cảnh cáo Bùi Diễm: "Cô đã đủ chưa đấy? Còn làm loạn nữa coi chừng tôi tính cô tội đánh lén cảnh sát! Vốn dĩ là cô chửi người ta trước, tính toán với một đứa trẻ làm gì? Nó còn đang vị thành niên, nếu tính ra thì cô là người trưởng thành, ra tay đánh người ta chảy máu nên trách nhiệm sẽ nặng hơn đó! Cô thật sự muốn tôi tính toán chi li từng chút một sao?"
Bùi Diễm hận đến mức nghiến răng, cho dù tay Hạ Anh Lạc bị cô ta cào chảy máu thì đó cũng là vì Hạ Anh Lạc cố tính tính toán để trốn tránh trách nhiệm. Hơn nữa trên tay cô chỉ có vết xước nhỏ mà thôi, nào bị hắt canh đầy mặt trước mặt mọi người, lại còn bẽ mặt bị người ta tóm tóc ép xin lỗi như cô ta chứ? Có điều, dưới tình hình này thì cô ta cũng không dám nói thêm gì nữa, cho dù có huênh hoang hơn nữa thì cô ta cũng không dám khiêu khích cảnh sát.
Hạ Anh Lạc mỉm cười ra sức khen ngợi: "Chú cảnh sát giỏi nhất, chú cảnh sát hiểu lí lẽ nhất!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com