Tiệc mừng thọ nhanh chóng được dọn ra, mấy chục món ăn nhà nông, đầy đủ mùi vị, khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Bà cụ Diệp yêu thương Hạ Lăng nhất nên kéo cô ngồi bên cạnh bà. Bà cụ không ngừng bảo cô ăn nhiều thêm một chút, bác gái Cả cách cô không xa cũng luôn gắp thức ăn cho cô. Hạ Lăng có chút bất ngờ, dù kiếp trước đi theo Bùi Tử Hành được anh ta chiều chuộng, nhưng cô lại chưa bao giờ trải nghiệm việc được người lớn yêu thương. Người lớn nhà họ Bùi cũng lạnh lùng, chướng mắt cô nhi như cô, dù nể mặt Bùi Tử Hành không dám thể hiện thái độ rõ ràng với cô, nhưng trong lời nói vẫn có chút lạnh nhạt xa cách.
Hạ Lăng đã từng cho rằng mình hoàn toàn không quan tâm, chỉ cần có Bùi Tử Hành yêu thương, có chịu nhiều uất ức hơn cũng thấy đáng. Mãi đến bây giờ, lúc cô được người lớn hỏi han ân cần mới phát hiện mình đã sai lầm rồi.
Người một nhà như vậy mới thật sự là người một nhà, cô chưa từng có cảm giác của gia đình.
Một bữa cơm với muôn vàn cảm xúc.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com