Hạ Lăng không tự tin cho lắm: "Như vậy có được không? Liệu anh ấy có tức giận hay không?"
Hạ Vũ nói với giọng dịu dàng: "Anh Bùi sẽ hiểu thôi." Cô ta cẩn thận quan sát sắc mặt của chị gái rồi hỏi với vẻ âm u: "Chắc không phải là… chị không nỡ chuyển ra ngoài sống đấy chứ?"
"Sao lại như vậy được chứ?" Hạ Lăng vô thức phản bác nhưng vừa mới nói xong cô lại lặng thinh. Mấy năm gần đây, mặc dù thời gian cô ở trong Trung tâm Huấn luyện nhiều hơn, ít khi trở về biệt thự, còn Bùi Tử Hành ngày nào cũng bận đến mức hai chân không chạm đất, thời gian hai người ở bên nhau càng ít hơn nhưng mỗi lần ngủ bên cạnh hắn, cho dù cách một tấm màn ngăn nhưng cô vẫn cảm nhận được sự yên lòng trước giờ chưa từng có, giống như bất kể bên ngoài có bao nhiêu mưa gió thì cô cũng sẽ không sợ.
Nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, sau này cô có thể yên tâm thoải mái ngủ bên cạnh hắn hay sao?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com