Dì Chu định khuyên tiếp, nhưng biết là vô ích nên đành thở dài một tiếng rồi tránh ra.
Trên quảng trường rộng lớn trước khu thương mại, người qua người lại. Một người mặc bộ đồng phục bảo vệ đuổi Hạ Lăng đi: "Cô bé, đài phun nước này không được dùng để rửa đồ. Người nhà của cháu đâu? Sang bên kia chờ người nhà của cháu đi."
Hạ Lăng cắn môi, thất thểu rời đi.
Vừa nãy chạm vào nước lạnh, nên giờ thân thể của cô ngày càng khó chịu, đầu óc nặng nề, có phần choáng váng dưới ánh mặt trời chói chang. Cô bước về phía đám người, xung quanh đều là dân công sở vội vã bước đi. Thi thoảng có vài đứa trẻ được bố mẹ dẫn đi ngang qua cười đùa vui vẻ, dừng chân lại, tò mò ngoảnh đầu lại nhìn cô.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com