Hạ Lăng cũng ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn vương nước mắt.
Cô thấy Bùi Tử Hành mặc một bộ đồ tây cắt may tỉ mỉ, dẫn theo một cô thư ký đang vội bước qua phía bên này, vẻ mặt anh lạnh lùng đến có phần đáng sợ. Còn cô thì lại giống như nhìn thấy người thân, gọi một tiếng: "Anh Bùi!"
Rất nhiều người nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên, cô bé khóc om sòm này gọi Bùi Tử Hành là gì?
Điều khủng khiếp hơn nữa còn ở phía sau. Bùi Tử Hành sải bước tới, trực tiếp ngồi xổm xuống trước mặt cô bé, nhìn thật kỹ cô bé, dùng giọng nói dịu dàng chưa bao giờ có mà hỏi: "Có bị thương không?"
Cô khóc lóc giơ tay ra cho anh xem, vừa thở dốc vừa tố cáo: "Chị Lý kia làm hỏng chiếc thẻ kẹp sách hoa khô mà em mang tới. Em đòi chị ta đền, chị ta liền kẹp tay em khiến em bị thương! Hu hu hu..."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com