Trì Húc đột nhiên nhớ ra, hình như cậu ta chưa từng gặp bạn gái của Hạ Kỳ. Thế nhưng, lúc cậu ta ngẩng đầu lên, Hạ Kỳ đã đi tập hợp ở giữa sân vận động rồi.
Trì Húc chạy đuổi theo Hạ Kỳ, cùng cậu sánh vai bước đi.
"Lúc nào dẫn em dâu đến đây cho anh xem thử?"
Trì Húc là người lớn tuổi nhất trong số ba người bọn họ, đương nhiên tự xưng là anh.
Hạ Kỳ nói với vẻ không quan tâm: "Lúc nào cũng được."
Trì Húc vuốt ve cằm mình, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: "Chi bằng chiều thứ Sáu đi!"
"Được."
Buổi chiều thứ Sáu chỉ học hai tiết. Sau khi tan học, Trì Húc thường sẽ chơi bóng ở sân vận động phía sau.
Sau khi giải quyết xong việc chính, Trì Húc quan sát khuôn mặt tuấn tú mà nghiêm túc của Hạ Kỳ, cho dù nhìn kiểu gì thì cậu ta cũng không thể tưởng tượng được Hạ Kỳ lại đi yêu đương với một bé gái năm tuổi. Cậu ta vẫn luôn cho rằng bạn gái Hạ Kỳ nhất định sẽ ưu tú như Hạ Kỳ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com